Sáng sớm, mình bị đánh thức bỏi ông dượng ở quê vào. Dượng mang theo đủ thứ quà quê. Có bịch quà bỏ trong túi nilong đen dượng nhờ mình gửi lại cho đứa em gái.
Quà quê thường là thịt gà, cá đồng… Sợ hư, trước khi đi làm, mình kiểm tra cẩn thận để bỏ vào tủ lạnh. Mở ra, không cá, chẳng gà, chỉ có chai dầu mè, 2 cây bánh kem và một lon sữa. Trong lon sữa đấy dựng đầy gạo, chừng 1kg thôi và 200 ngàn đồng.
Mình bật cười với món quà quê. Uh, quê thiệt là quê nhưng lòng mình thấy xốn xang lắm.
Có người chối bỏ món quà quê vì sọ bẽ bàng với bạn bè ở phố. Có người không dùng đến vì không còn xứng đáng với “đẳng cấp” của mình. Không biết, những đứa con khi nhận quà quê của Mẹ, họ nghĩ sao, nhưng mình thấy đáng trân trọng. “Tiền này, 200 ngàn đồng công đoàn trường thưởng cho em đậu đại học. Gạo, sợ nặng, dượng đi lại vất vả nên gửi bấy nhiêu thôi. Lần sau, có ai vào, mợ gửi tiếp”.
200 ngàn đồng, có thấm thía gì với cuộc sống Sài phố. 1kg gạo cũng chẳng ấm bụng với những đứa sinh viên “ăn như núi lở”. Nhưng tấm lòng của những người làm cha, làm mẹ thì có bao giờ vơi.
Mình, nhiều lần lớn tiếng với Má vì nhũng món quà Má gửi vào. Cái gì Má cũng gửi nếu mình “bật đèn xanh”. Mình không cho, Má cũng lén gửi. Thú thật, mình cần và thèm lắm nhưng mình không muốn Má phải lo lắng và “gia tài” ở quê chắt chiu chỉ có bây nhiêu thôi. Con gà nuôi cấp ca, cấp củm mấy tháng trời, Ba Má không dám ăn, gửi mình. Vài ba lon bia, con gà đã biến mất. Mình cũng không muốn nhờ người khác đem vào vì phiền người ta mà cũng tốn thời gian của mình. Mình không đủ thời gian ở nhà để thưởng thức, để hư thì hoài phí. Có lúc, nghĩ đến Má, mình ăn luôn quà quê dù nó đã bốc mùi ôi thiu.
Quà quê, đơn giản chỉ có bánh tráng, đậu phộng, dầu, phở sắn, gạo… nhưng đó là tất cả tấm lòng, tình yêu thương của những bậc Cha Mẹ gói gém gửi cho con. Cuộc sống, đôi khi lao theo những phù phiếm xa hoa mà ta quên đi hay vô tình với những điều giản dị nhưng cực kỳ thiêng liêng để lúc nhìn lại, có khi mọi thứ đã xa rồi.
Viết cho em, cho những người con xa quê và cũng để tự nhắc nhở mình.