“Trong một chương trình giao lưu văn hóa dành riêng cho các tình nguyện viên nữ của một tổ chức phi lợi nhuận toàn cầu tại Stockholm năm 2006, một vị Hiệu trưởng của một trường đại học lớn tại Berlin đã hỏi nữ trưởng đoàn Hoa Kỳ cực kỳ trẻ tuổi, xinh đẹp và giỏi giang như sau: “Bạn vừa liệt kê rất nhiều thành tích đáng nể trong năm vừa qua của các bạn tại hơn 20 bang của Hoa Kỳ cùng những hoạt động xã hội vô cùng nổi bật, tôi xin hỏi một câu hơi ngoài lề: năm vừa rồi bạn đã bao giờ mặc váy mini đến quán bar? Và có nhảy nhót hay say sưa chút nào không?!”
Cô gái tên Michaelle, tôi còn nhớ rõ, hơi ngạc nhiên và đôi phần lúng túng vì một câu hỏi không chút liên quan nhưng vẫn trả lời: “Thưa giáo sư, tôi không. Tôi quá bận nhưng cũng không hề nghĩ đến hay có nhu cầu nên tôi không thấy phiền lòng gì”.
Vị giáo sư ấy (xin mở ngoặc, giáo sư là một người đàn ông tầm 60 tuổi, đáng kính và dễ mến) liền mỉm cười và đáp rằng: “Ồ, xin lỗi nếu tôi làm bạn hơi khó xử. Nhưng tôi thật lòng khuyên bạn trong lịch làm việc năm tới hãy dành ra một phần thời gian biểu trong lịch làm việc để đến quán bar, mặc váy ngắn, nhảy và cười, hãy làm một vài điều rồ dại nếu bạn khao khát miễn là không phương hại đến người khác. Bởi với phụ nữ, có những việc chỉ có thể làm và nên làm khi còn thanh xuân. Đàn ông chúng tôi mặc quần dài suốt từ lúc có ý thức đến năm 80 tuổi nếu còn sống, nhưng lúc 80 tuổi, cụ bà là bạn có can đảm mặc bikini, đi giày cao gót và hôn người yêu ở quán bar không?!”
Quả vậy. Thời gian quý giá, nhưng có lẽ chưa phải là quý giá nhất. Mà chính là thời thanh xuân của chúng ta. Tuổi trẻ của chúng ta. Sức khoẻ của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô gái.
Khoa học đã chứng minh, não bộ của phụ nữ cho phép chúng ta làm nhiều việc cùng một lúc mà không lúng túng như nam giới: có thể vừa nấu ăn, vừa ngó chừng bọn trẻ, vừa xem TV, vừa trả lời điện thoại. Trong ngôn ngữ của người Việt, những khéo léo đó được đặt tên là “đảm đang”. Còn chần chừ gì mà không tận dụng món quà tặng tuyệt vời ấy từ tạo hóa? Nhờ một phần bản năng có sẵn. Nhờ sự ý thức và sự tập luyện. Nhưng quan trọng hơn hết, nhờ chúng ta MUỐN điều đó.
Chúng ta muốn sống và chạm tới tất cả những cung bậc của cuộc sống, muốn trọn vẹn một thời thanh xuân, cả ở khôn ngoan và khờ dại, cả nơi công sở và ở mái ấm riêng, cả khi độc thân và khi đã có người yêu. Cả khi tự do và khi lập gia đình.
Hãy mặc bikini khi còn có thể!”
PS: Bài post với mục đích không gì khác ngoài việc khích lệ yêu thương bản thân, quan tâm bản thân nhiều hơn đến nó khi còn trẻ, còn thanh xuân, chứ làm điều rồ dại bằng cách gì và “liều lượng” ra sao thì sẽ tuỳ điều kiện và tư duy mỗi người nha mọi người ơi, chúng ta chịu trách nhiệm với chính quyết định của mình – một cô gái hầu như không đụng tới alcohol rất lâu rồi cho hay.