Bà Lý Thị Dính và Mùa Thị Dê tự mình gùi chiếc bồn chứa nước inox về nhà. Quãng đường độ 3 cây số nhưng hai bà vui lắm, vì từ bây giờ bà không còn phải một mình đi bộ hàng tiếng cõng nước từ suối về thôn Lủng Sính mỗi ngày.
Đây là những chiếc bồn nước hai bà được tặng trong một chương trình từ thiện. Chiếc bình inox thoạt nhìn có vẻ cồng kềnh nhưng cũng “chỉ” nặng độ 20-30 kilogram.
Đây là trọng lượng rất bình thường đối với bà con dân tộc miền núi khi thường ngày họ vẫn phải gùi hàng chục kilogram nông sản đi buôn bán trao đổi mỗi ngày ở chợ huyện.
Ở những xã miền núi Hà Giang, nước sinh hoạt là một điều khá xa xỉ. Mỗi ngày, những người dân tộc phải mất 3-4 tiếng leo đồi để cõng nước về nhà, mỗi lần chỉ mang được một can nước 20 lít. Nếu có bồn nước, họ có thể hứng nước mưa để sử dụng.
Mùa khô kéo dài từ tháng 9 đến tháng 4 hằng năm là thời điểm bà con cõng nước rất vất vả.
Hà Giang không chỉ mỗi phong cảnh đẹp, nếu nhìn kỹ hơn, các bạn có thể thấy được những mảnh đời khó khăn và cần được sẻ chia.